Đã từng có câu chuyện tiếu lâm một thời về việc một tên gián điệp đến nhà một lãnh đạo nhưng ông đi vắng, tên này vào nhà mới hỏi được một câu đã bị vợ ông ta gọi ngay cảnh sát đến bắt tống ngục. Sau khi tiến hành “đấu tranh khai thác” hắn hiện nguyên hình là một tên gián điệp cỡ bự. Cảnh sát phục tài sát đất lãnh đạo phu nhân đã cảnh giác và đến xin học hỏi kinh nghiệm: “Xin được hỏi chị, làm sao chị có đôi mắt tinh đời biết ngay là nó giả mạo?”. Bà chị cười nhẹ nhàng: “Có gì đâu chú, tôi hỏi nó là ai, nó bảo nó là bạn học của nhà tôi, tôi biết ngay là nó bịa, vì nhà tôi có đi học bao giờ đâu mà có bạn học”.
Câu chuyện đó một thời thịnh hành, đó là một thời cười ra nước mắt vì những người lãnh đạo không được học hành mà đi lên từ chiến tranh, từ bưng biền Đồng tháp, từ những chị hai năm tấn, từ chị du kích bắn rơi máy bay hoặc từ những anh hùng phân xanh… thế rồi lên lãnh đạo đất nước với quyết tâm Tiến lên Chủ nghĩa xã hội mà chính các vị ấy không biết cái chủ nghĩa xã hội nó đầu đuôi ra sao, đen hay trắng, đỏ hay xanh, nhọn hay bằng. Thậm chí, lúc đó trong dân gian còn được lưu truyền những câu chuyện huyền thoại như có ông Sư đoàn trưởng mà không biết chữ nào, chỉ biết được tên mình là Một và khi ký tên chỉ gạch được một gạch dọc. Đến khi bị bao vây, bức mật thư ông gửi ra ngoài chỉ là một gạch đứng và vòng tròn xung quanh. Ra đến nơi, lãnh đạo đọc bức thư luận ra rằng thì là sư đoàn ông Một đang bị bao vây và đưa quân giải cứu.
Những câu chuyện đó một thời được truyền tụng như những bản anh hùng ca một thời đánh Mỹ và các thế hệ người Việt miền Bắc coi đó như những tấm gương sáng chói, nó chứng minh cái lý thuyết “trí phú địa hào đào tận gốc, trốc tận rễ” là đúng đắn. Không cần trí thức, không cần học nhiều, lớp trí thức, học sinh sinh viên được ghép vào thành phần tiểu tư sản, dễ lung lay lập trường và xa rời giai cấp công nhân tiên tiến. Họ không biết rằng, cái ông tướng kia có thể nướng hàng ngàn quân trong chốc lát vì cái thiếu học của ông.
Đến giai đoạn “cả nước tiến nhanh, tiến mạnh, tiếng vững chắc lên Chủ nghĩa xã hội bằng ba cuộc cách mạng, trong đó Cách mạng khoa học kỹ thuật là then chốt” thì việc thiếu học hiển nhiên được coi như là một vấn đề để không thể đề bạt, sắp xếp làm lãnh đạo.
Thế rồi, thời kỳ của bằng cấp, thời của những “mảnh gấy làm nên thân giáp bảng” lên ngôi. Thế là thiên hạ đua nhau tìm kiếm văn bằng. Nhà nước đã tạo điều kiện để quan chức “xóa mù văn bằng” bằng nhiều cách như đào tạo tại chức, chuyên tu, đào tạo từ xa hoặc liên kết, liên doanh đào tạo kiểu mì ăn liền… nhưng vẫn không đáp ứng được nhu cầu khát văn bằng cho con đường thăng quan tiến chức của toàn xã hội. Vì thế mới nảy sinh những vấn đề của thời kỳ văn bằng là bằng giả, bằng mua…
Những câu chuyện được phanh phui sau đó nếu đưa ra thế giới hẳn khối nước phải giật mình vì ở Việt Nam thần đồng cứ nhan nhản. Chắc chẳng có nơi nào như ở Việt Nam một quan chức không thèm học cấp hai, cấp 3 vẫn có thể có trong tay tấm bằng Đại học, thậm chí cả bằng Tiến sĩ như bỡn.
Thời gian gần đây, báo chí phanh phui ra những chuyện chắc là chỉ có ở Việt Nam, những tấm bằng Tiến sĩ chỉ mất mấy tuần học, những vị quan chức làm tiến sĩ ở Mỹ nhưng không biết tiếng Anh… Những chuyện đó không còn là chuyện lạ mà đã trở thành chuyện thường ngày ở công đường.
Tuy nhiên, cách trình độ, bằng cấp, thực tế tài năng của mỗi cán bộ lãnh đạo được bộc lộ trước dân chúng ra sao, lại tùy thuộc vào điều kiện, hoàn cảnh và cũng có thể là cả sự ngẫu hứng nói thật với ý nghĩ của cá nhân người đó. Người thì bị bạn bè tố cáo, người thì bị dân tố cáo, người thì bị lộ trước các cuộc bầu bán…
Mới đây, sau vụ Đoàn Văn Vươn ở Tiên Lãng, Hải Phòng, dư luận chú ý đến trách nhiệm người đứng đầu, người lãnh đạo ở Hải Phòng đến đâu, ông ta là người như thế nào? Dư luận, người dân, báo chí đang tập trung chú ý hướng cái nhìn về Hải Phòng nhằm tìm đáp án cho những câu hỏi: Tại sao tại địa phương xảy ra những vụ chấn động, động trời như vậy mà người đứng đầu xử lý chậm trễ, lúng túng, né tránh và bao che… Vậy ông ta có trình độ hay không và ông ta đang đứng ở phía nào? Ông có đứng về phía nhân dân hay đứng về phía bọn cường hào ác bá ở Tiên Lãng?
Hơn một tháng sau đó, người dân cũng đã được thỏa mãn những thắc mắc của mình qua cách hành xử của Thành ủy Hải Phòng mà ông Bí thư là người trực tiếp. Từ việc ông tổ chức họp báo, cuộc họp báo, thông báo đình chỉ chức vụ một số quan chức Tiên Lãng mà lẽ ra việc này là của chính quyền chứ đâu phải việc của ông Bí thư Thành ủy? Sau đó, cuộc nói chuyện với các lão thành cách mạng tại Câu lạc bộ Bạch Đằng, ông khai trương phát minh về mạng Gugồ CHẤM TiênLãng làm cả nước giật mình.
Thế là từ đó, ở Việt Nam truyền miệng câu chuyện tiếu lâm hiện đại sau đây:
Sau khi ông Nguyễn Văn Thành, Bí thư Thành ủy Hải Phòng “khai trương” trang mới Gugồ CHẤM TiênLãng, người dân mở ra được thêm một trang bí mật, trang TrìnhđộquanchứcGroup CHẤM info làm cho thiên hạ phải thốt lên Bótay CHẤM com. Chỉ cần một câu nói, Bí thư Thành ủy Hải Phòng đã tự khai trình độ học lực của mình qua phát minh nói trên bằng phương pháp “Lạy ông, con ở bụi này”, một lần nữa (dù đã quá nhiều lần) ông buộc người dân phải nghi ngờ đống bằng Tiến sĩ, cử nhân ông đã khai nghe kêu xủng xoảng trong hồ sơ. Nào là Tiến sĩ kinh tế, nào là Cử nhân Anh Văn, Cử nhân Luật… nghe những tên bằng cấp đó, cố tìm cũng không thấy nó có sự liên hệ hữu cơ nào với cái Gugồ CHẤM TiênLãng.
Lẽ ra, sau khi những thông tin từ trang TrìnhđộquanchứcGroup CHẤM info lộ ra thì phải đến trang Bíthưthànhủy CHẤM hết bởi ông đã “làm lộ bí mật quốc gia”. Thế nhưng hình như những phản ứng, những tiếng la ó của dân chúng, của các trí thức đất nước này cũng chẳng thấu đến tai ai. Cũng có thể chỉ vì trong mạng Gugồ CHẤM TiênLãng không có chữ liêm, sỉ hoặc những từ tương tự? Có lẽ vì vậy nên ông vẫn “Ghế tréo, lọng xanh ngồi bảnh choẹ”.
Có lẽ câu chuyện này, sẽ được lưu truyền trong dân gian, trên thế giới về hệ thống Tiến sĩ Việt Nam thời kỳ hiện đại thế kỷ 21.
Thế mới hay, Nguyễn Khuyến có cái nhìn tinh đời:
Vịnh tiến sĩ giấy
I
Rõ chú hoa man (1) khéo vẽ trò,
Bỡn ông mà lại dứ thằng cu.
Mày râu mặt đó chừng bao tuổi,
Giấy má nhà bay đáng mấy xu?
Bán tiếng mua danh thây lũ trẻ,
Bảng vàng bia đá vẫn nghìn thu.
Hỏi ai muốn ước cho con cháu,
Nghĩ lại đời xưa mấy kiếp tu.
II
Cũng cờ, cũng biển, cũng cân đai.
Cũng gọi ông nghè có kém ai.
Mảnh giấy làm nên thân giáp bảng, (2)
Nét son điểm rõ mặt văn khôi. (3)
Tấm thân xiêm áo sao mà nhẹ?
Cái giá khoa danh thế mới hời! (4)
Ghế tréo, lọng xanh ngồi bảnh choẹ,
Nghĩ rằng đồ thật hóa đồ chơi!
Nguyễn Khuyến
Chú giải:
1. Hoa man: người thợ làm nghề hàng mã.
2. Giáp bảng: bảng đề tên từ học vị tiến sĩ trở lên.
3. Văn khôi: đầu làng văn. ở đây chỉ người có đỗ đạt cao.
4. Hời: giá rẻ.
Ngày 27/2/2012
J.B Nguyễn Hữu Vinh
Coi như bí thư Thành đã đẩy câu nói của chủ tịch nước xuống hàng thứ hai ,không biết cái vụ lộ bí mật quốc gia này bí thư sẽ ra sao?
Nguy hiểm thật vì cái vụ lộ bí mật quốc gia này làm xôn xao dư luận hơn những vụ lộ hàng của các em ca sĩ hay người mẩu 🙂
nguyenquangnhan
By: nguyenquangnhan on 27/02/2012
at 3:46 sáng
Thư gửi ông Nguyễn Hữu Vinh.
Tôi, Bí Thành Hải Phòng đọc bài viết của ông ám chỉ tôi là có bầng tiến sĩ,củ nhân anh văn, củ nhân luật mà không rành rẽ về in tec né. Thưa ông, trên đời này không phải ai cũng bắt buộc phải rành cái thứ mà mấy bà già vợ mấy ông gìa hưu trí gọi biếm nhẽ là “người tình mật vuông” của mấy ông ấy.
Này tôi mách cho ông biết nhá, gần nhà tôi, vùng Tiên Lãng ấy, có bác đảng viên lão thành tên Nguyễn Bỉnh Khiêm, đỗ Trạng hẩn hoi mà nào biết gì về nét niếc đâu. Thôi thì đó là ở VN mình chậm tiến không nói
làm gì, ngay như khi tôi học lấy bằng tiến sĩ ở đại học Hambalang, người bạn thân của tôi là Albert Einstein, còn giỏi toán hơn cả dáo sư Con Cù Lề Dữa của mình nhé, cũng không hề biết đến nét niệc gì cả. Tôi chỉ có bầng củ nhân luật, còn tiến sĩ luật Nguyễn Mạnh Tường ổ gần nhà tôi mối là ngốc nghếch nhá, chẳng biết cái máy tính là gì, i meo của nhà ông ông ấy toàn gửi lộn qua số nhà tôi, con bé cháu nhà tôi cứ phải đem sang gỉa lại. Củ sâm anh văn như tôi mà không biết vi tính thì đã có gì đáng nói. Hồi tôi sang Anh ăn tiệc, đấy, có hình hôm trước làm chứng đấy, người ngồi cạnh tôi là nhà thơ, kịch tác gia nổi tiếng William Shakespeare người Anh đàng hoàng nhá, thế mà nghe tôi hỏi thăm về guk gồ, da hu, ông ấy cứ ngần tò te. Rõ khổ, sao cứ lôi cái bầng thi đậu Hội chùa Hương của tôi ra mà châm chích.
Lại nói là làm lãnh đạo phải biết qua vi tính, tôi hỏi ông Vinh nha, chứ Bác Hồ, Bác Mao, Bác Kim Nhật Thành có ai biết vi tính là đí gì mà vẫn lãnh đạo kiệt xuất.
Lần sau cánh nhà bồ lốc các anh nên ăn nói cẩn thân.
Kính chào đoàn kết trong tình yêu vô sản.
By: Hang Nga on 27/02/2012
at 4:27 sáng
Bác còm bài này cho ai vậy ?
Có 2 ông Nguyễn Hữu Vinh lận. Một ông là J.B (chr trang này), ông kia là B.S (Ba Sàm – mà không ba láp).
By: NHT on 27/02/2012
at 9:41 sáng
Thưa bác đồng chí, tôi viết cái này là cho ông Dờ Bi Vinh đấy ạ, Tay này là chúa hay mó dái ngựa, làm cho mấy chú chính quyền Hà Nội tắc họng. Dưng mà đấy, phải tay tôi, tôi viết cái thư này, bẻ cho mấy câu, thế nà …ngọng nuôn. Đâu dám gỉa nời tôi.
Mẹ kiếp. Mấy hôm nữa ông lấy xong cái tiến sĩ vi tính thì ông hack cho cứ là sập tiệm luôn mấy cái bờ nốc cả là từ Basam, Quê Choa, Dờ Bi cu Vinh ráo trọi. Giờ hồn!
Chào trong tinh thần Cộng Sản Nhân Ái.
Bí Thành Hải Phòng.
By: Hang Nga on 27/02/2012
at 7:59 chiều
[…] https://jbnguyenhuuvinh.wordpress.com/2012/02/27/tieulamhd/#wpl-likebox <<< Thêm một chuyện tiếu lâm thời hiện đại […]
By: EUREKA !!!!!!!!!!!!! « kyvancuc on 27/02/2012
at 4:48 sáng
Phải kỷ Nuật tay Thành L…ày về hai tội:
Tội thứ nhất: tội L…ói xấu Nãnh đạo. Tay Thành đã dám L…ói xấu nguyên chủ tịch Lê Đức Anh.
Tội thứ hai: tội N…àm N…ộ bí mật quốc gia. Từ trước đến L…ay đối với các Ủy viên trung ương ĐCS thì trình độ học vấn về bằng cấp thì được phép công khai, dưng mà trình độ học Nực thì N…ại N…à bí mật quốc gia. Qua phát biểu của tay Thành, đã N…àm cho người dân và các thế Nực thù địch trong và ngoài L…ước biết rõ được trình độ, L…ăng N…ực thật sự của các Ủy viên trung ương. Bí mật quốc gia thuộc N…oại “Tuyệt Mật” đã bị tiết Nộ.
Hí! Hí!
By: Oan hồn dân lành on 27/02/2012
at 6:56 sáng
[…] Blog J.B Nguyễn Hữu Vinh Share this:TwitterFacebookLike this:LikeBe the first to like this post. Categories: Bình luận […]
By: Thêm một câu chuyện tiếu lâm thời hiện đại « TIN TỨC HÀNG NGÀY – Online on 27/02/2012
at 7:05 sáng
[…] Nguồn jbnguyenhuuvinh […]
By: J.B Nguyễn Hữu Vinh : Thêm một câu chuyện tiếu lâm thời hiện đại | ixij on 27/02/2012
at 9:17 sáng
Chua chát thế Nguyễn Hữu Vinh ơi ? Quan chức chế độ vô sản nó thế 80% rồi, vua tối hèn sao chọn được quan minh trí ?
By: Phan Trọng Khang on 27/02/2012
at 9:33 sáng
[…] Thêm một câu chuyện tiếu lâm thời hiện đại (J.B. Nguyễn Hữu […]
By: Tin thứ Hai, 27-02-2012 | Dahanhkhach's Blog on 27/02/2012
at 2:27 chiều
Tôi xin kể câu chuyện về thi cử tại huyện tôi cách đây gần 30 năm. Vào năm 1984, huyện Châu Thành,tỉnh Đồng Nai( năm 1991, huyện này sát nhập vào tỉnh Bà Rịa Vũng Tàu, và năm 1994,huyện này được chia ba, là Thị xã Bà Ria, huyện Châu Đức và huyện Tân Thành), tổ chức cuộc thi Tốt nghiệp cấp III( hệ Bổ túc văn hoá, hồi đó chưa có danh từ TH cơ sở và TH phổ thông như bây giờ), nghĩa là tương đương bằng tốt nghiệp THPT hiện nay. Đối tượng của cuộc thi trên, đa số là hàng ngũ cán bộ từ huyện đến xã.Những người có bằng này, sẽ có điều kiện ghi danh theo học các lớp tại chức cao hơn, để có tấm bằng “cử nhân này, cử nhân nọ”Ông quan đầu huyện tôi, là một cán bộ thời chiến tranh hoạt động trong rừng, nên trình độ văn hoá chưa hết cấp 1.Hội đồng coi thi và chấm thi đều là người của huyện( tất nhiên là đệ tử của ông quan ấy).Bài thi đã được các đệ tử của ổng làm sẵn, chỉ việc đưa vào cho ổng chép, là kết quả sẽ”xuất sắc”.Sau chép xong và nộp bài thì, ông ta hỉ hửng đi ra ngoài(nộp bài sớm nhất). Sau khi ổng ra, một đệ tử hỏi: Bài làm được không sếp?Ổng nói: Làm được chứ, và ghé tai nói nhỏ với người kia: Chúng mày viết sai một số, tao phải sửa.Anh kia tròn mắt:Sai chỗ nào sếp?Ổng nói: Con số 8, phải dựng đứng, tụi mày cho nằm ngang, không sai là gì?Anh kia hoảng hồn: Trời ơi là trời, sếp ơi là sếp,đó không phải là con số 8 đâu, đó là “cộng vô cùng và trừ vô cùng đấy sếp ạ”.Tất nhiên là kết quả ông ấy vẫn đậu, mà đậu cao hẳn hoi.
Câu chuyện thi cử nói trên, vẫn truyền tụng thành chuyện tiểu lâm trong tỉnh BRVT mãi cho đến ngày nay.Đấy. Học hành và thi cử ở nước ta hiện nay là như vậy đấy
By: Nguyễn Ngàn Hương, Châu Đức, BRVT on 27/02/2012
at 3:39 chiều
BÁC vINH NÀY CHỈ CÓ nói đúng-tôi cũng dự họp nhiều chỗ,chỉ thấy họ bày laptop để khoe mẽ mà thôi.
By: NGỌNG NGỊU on 27/02/2012
at 4:07 chiều
Chuyện thi cử thứ 2:
Năm 1996, huyện Châu Đức, tỉnh Bà Rịa Vũng Tàu tổ chức cuộc thi tốt nghiệp cho lớp học Trung cấp chính trị của huyện, dưới hình thức làm bài thu hoạch của khoá học. Học viên là cán bộ huyện và xã đã theo học khoá này mười mấy tháng.Mỗi học viên có hơn một tuần tìm tài liệu để “ngâm cứu” và làm bài.
Gần 30 học viên đều nộp bài đầy đủ. Kết quả là 100% đậu, trên 70% đạt loại giỏi. Lẽ ra, với kết quả ấy, sẽ là niềm vinh dự cho huyện nhà, cho thầy và trò của khoá học ấy chứ? Nhưng thật trớ trêu thay: Các học viên thì đều có bằng Trung cấp chính trị, đó là chiếc gậy bắt buộc nếu ai muốn tiến thân trên con đường quan lộ.Nhưng riêng thầy giáo chủ nhiệm lớp thì bị…..kỷ luật mất việc. Lý do: Gần 30 bài thi có cùng nội dung, chỉ khác họ và tên người làm bài. Điều đặc biệt hơn nữa là, các học viên mỗi người một địa phương khác nhau,nhưng trong phần kết thúc bài thu hoạch, tất cả đều ghi là: Xà Bang ngày…tháng….năm.Té ra là trong quá trình xào nấu, các bố chỉ lo sửa họ tên của người ta thành của mình. Còn tên địa phương xã mình cư nghụ thi …quên phéng đi. Đây là tài liệu của một người, được Photocopi cho nhiều người. Chả trách gì mà các quan lãnh đạo có nhiều bằng cấp thế. Chuyện có thật 100% đấy. Hiện nay nhiều người trong lớp học viên ấy đang là cán bộ lãnh đạo của huyện Châu Đức và một số địa phương khác trong huyện.
By: Nguyễn Ngàn Hương, Châu Đức, BRVT on 27/02/2012
at 4:13 chiều
[…] Thêm một câu chuyện tiếu lâm thời hiện đại (J.B. Nguyễn Hữu […]
By: Tiên Lãng 27/2/2012 Anhbasam | phamdinhtan on 27/02/2012
at 9:48 chiều
Mot dat nuoc ma ho coi nhu dam dat hoan di giao cho mot lu dot nat lanh dao that dau buon cho dan VN .nguoi co tai nang thi ngoi chau ria. hoac.choi bo che trach v.. ,tiec cho cay que giua rung de cho thang man thang muon no leo …
dot ma lanh dao .nhu nguoi doi gao vai ruong.
By: hoi nong dan noi. on 27/02/2012
at 10:11 chiều
xin thua tinh trang nay chiem 80% can bo dang vien dang csvn hien nay day , ke ca mot so can bo tre .thoi dai ho chi minh no khac nguoi o cho day, that su bay gio cung ko biet la vui hay buon nua
By: DO QUOC LONG-ha noi on 27/02/2012
at 11:14 chiều
[…] Thêm một câu chuyện tiếu lâm thời hiện đại (J.B. Nguyễn Hữu […]
By: NHẬT BÁO BA SÀM : TIN THỨ HAI 27-2-2012 « Ngoclinhvugia's Blog on 28/02/2012
at 12:15 sáng
[…] Theo: Blog J.B Nguyễn Hữu Vinh Share this:TwitterFacebookLike this:LikeBe the first to like this post. Categories: Đoàn Văn Vươn Phản hồi (0) Trackbacks (0) Để lại phản hồi Trackback […]
By: Thêm một câu chuyện tiếu lâm thời hiện đại « Chau Xuan Nguyen & all posts on 28/02/2012
at 8:48 sáng
Năm trước khi khánh thành nhà thờ Phú Quang ,Phú Nhơn-Gia Lai ,một vị lãnh đạo của của tỉnh Gia Lai lên phát biểu . . .”Kính Thưa các Đức Cha ,các Giám Mục các Linh mục . . .” Thực ra chỉ có một mình Đức Cha Oanh ngồi đó thôi ! pótay.Com .
By: Trần Ẩn Tuấn on 28/02/2012
at 10:24 sáng
Hãy nghe Thành nói đây: ” hỡi lũ hay chọc ngoáy – lũ nhà văn các người chỉ biết 1 mà không biết mười !”
1 – Không phải đầu tư ( dù chỉ 1 xu ) nhưng tôi ra lệnh cưỡng chế ao đầm nhà Vươn thì: cá , tôm ăn nhoè , mà còn được đánh chén thịt cầy tơ miễn phí nhé ( không phải cầy già đâu nhá , vì con chó mẹ nó bơi mất mẹ nó , tiếc thật !) – 40,3 héc ta đất, giá bao nhiêu các vị có biết không ?
Giá trị kinh tế : kết quả thu được / (giá trị đầu tư = 0) là lớn vô cùng .
Vậy bằng tiến sĩ kinh tế của Thành này là quá xứng đáng , giá có thời gian đi giảng dạy cho các tỉnh khác thì phải gọi Thành này là: Giáo sư tiến sĩ kinh tế ấy chứ !!!
2 – Không phải tiếng nước ngoài nào dịch và đọc thẳng ra tiếng Việt mình được đâu nhé. Thí dụ: trong tiếng Nga có từ chỉ con voi mà dịch và đọc theo phiên âm Việt là ” sờ Lôn.” thì chị em họ chả tốc vấy lên vào mặt Thành này à . Vậy nên : ” gu gồ chấm tiên lãng ” là bao hàm cả tiếng Anh + trình độ tin học. Thành này đã ghép tắt theo trình độ cao cấp đấy nha.
3 – Cử nhân luật của Thành là …là , khỏi phải dài dòng, nói nhanh là ” luật rừng ” – Ngôn từ của thành nhiều như lá rừng ấy nhé !
4 – Dĩ nhiên là UVTƯ thì Thành này không nói , ai cũng phải có bằng chính trị cao cấp. Sở dĩ vậy, nên Thành tôi xin hỏi các vị nhà văn, nhà báo nhé:
” đ/c Đặng Hùng Võ, Đ/C Lê Đức Anh …đã có bằng chính trị cao cấp này chưa?”. Vậy dễ gì ” Mèo nào cắn mỉu nào “!
Xin hỏi , Trong TW dễ mấy ai có : dững 4 bằng như Thành này nhé ? đố đấy !
By: Rừng cười. on 28/02/2012
at 3:09 chiều
Bác Vinh ơi…..và cả đồng bào ta ơi !
Bọn nó có hiểu tiếng Việt Nam không nhỉ ? Nếu hiểu thì sao bọn chúng không độn thổ cho rồi ,chẳng lẽ cứ ngồi đó mà nghe thiên hạ phỉ nhổ từ đời nọ sang đời kia như thế sao ?
By: Thằng Dân Việt ! on 29/02/2012
at 8:36 sáng
Có lẻ đến đoạn này thì không còn tin gì mới để đọc nữa. Vì Hải Phòng đã chính thức công kích rồi, không thèm giấu giếm gì nữa, mà muốn nghe tin phản ứng của Trung Ương thì…CHỜ…CHỜ….CHỜ…và….CHỜ!
Vậy mà vẫn cứ thấp thỏm, làm việc một lúc lại tìm Gugồ.TiênLãng.29/02/2012
Không có! Lại thấy mọi người nói về mối quan hệ NHÂN DÂN – ĐẢNG nhiều quá nên thử đặt câu hỏi bâng quơ:
Nếu đợt này, Bí thư Tiến sĩ Gugồ.TiênLãng không bị cách chức thì Danh sách NHÂN DÂN Việt Nam ký tuyên bố không tin ĐẢNG nữa khoảng bao nhiêu người, chiếm tỷ lệ bao nhiêu % nhỉ?!? (nếu khảo sát hết ý kiến của toàn dân).
Làm sao để có Danh sách, thống kê này nhỉ, có bác nào có cách không?!?
By: Nguyễn Xuân Lực on 29/02/2012
at 12:51 chiều
Xuất thân từ chăn trâu cắt cỏ, đầu đường xó chợ, tội phạm cướp của giết người, hiếp dâm, lừa đảo, trốn lệnh truy nã .. núp bóng cs tìm chốn dung thân, được thời cướp chính quyền, có quyền cao chức trọng cai trị nhân dân .. đọc ê, a không ra mặt chữ.
Chuyện ngu lâu dốt bền là quá đổi bình thường trong hệ thống quan chức cs, nên dù có nói mãi, nói đến hết đời cũng không hết chuyện !
By: hồ tạp chủng on 29/02/2012
at 5:22 chiều
Nhiều cán bộ có rất nhiều bằng cấp nhưng thực ra họ chẳng có tài mà đức cũng không, Đã thế họ còn rất hay tinh tướng ta đây.
Quê tôi nhiều học sinh vượt khó ngoan học tốt, thi đại học đậu trên 20 điểm nhưng không được kết nạp đảng. Trái lại 1 số học không tốt, thi không đậu ở nhà chỉ 1 thời gian ngắn chẳng thành tích gì chịu khó bầu nịnh lãnh đạo là được vào Đảng … và buộc họ phải vào Đảng bởi vì trong năm chi bộ không kết nạp được đảng viên mới thì không đạt được danh hiệu “trong sạch vững mạnh”.
Nếu là con em lãnh đạo thì còn ưu ái nhiều hơn nữa! Và thế là họ lại tiếp tục tinh tướng ta đây!
By: Nhan on 02/03/2012
at 2:42 sáng
[…] Posted in Khác « Thêm một câu chuyện tiếu lâm thời hiện đại […]
By: Các cơ quan Quốc hội và Chính phủ tự ý chuyển đổi giới tính công dân | phamdinhtan on 02/03/2012
at 2:40 chiều
[…] câu chuyện tiếu lâm thời hiện đại Posted on Tháng Ba 2, 2012 by phamdinhtan J.B Nguyễn hữu Vinh -Tôi đồ rằng, những câu chuyện tiếu lâm truyền thống của dân tộc ta […]
By: Thêm một câu chuyện tiếu lâm thời hiện đại | phamdinhtan on 02/03/2012
at 2:44 chiều
Trí thứ là đầu, người giàu là xương sống. Một xã hội mà tiêu diệt trí thức với người giàu thì xã hội đó không thể đứng được, mà bò cũng không biết bò đi đâu.
By: Lại thanh Báu on 02/03/2012
at 2:48 chiều
[…] J.B Nguyễn hữu Vinh -Tôi đồ rằng, những câu chuyện tiếu lâm truyền thống của dân tộc ta truyền lại cũng chào thua nhữngcâu chuyện tiếu lâm thời hiện đại ngày nay, những câu chuyện tiếu lâm về quan chức thời cộng sản.Đã từng có câu chuyện tiếu lâm một thời về việc một tên gián điệp đến nhà một lãnh đạo nhưng ông đi vắng, tên này vào nhà mới hỏi được một câu đã bị vợ ông ta gọi ngay cảnh sát đến bắt tống ngục. Sau khi tiến hành “đấu tranh khai thác” hắn hiện nguyên hình là một tên gián điệp cỡ bự. Cảnh sát phục tài sát đất lãnh đạo phu nhân đã cảnh giác và đến xin học hỏi kinh nghiệm: “Xin được hỏi chị, làm sao chị có đôi mắt tinh đời biết ngay là nó giả mạo?”. Bà chị cười nhẹ nhàng: “Có gì đâu chú, tôi hỏi nó là ai, nó bảo nó là bạn học của nhà tôi, tôi biết ngay là nó bịa, vì nhà tôi có đi học bao giờ đâu mà có bạn học”. […]
By: Lượm tin 02/03/2012 | Dahanhkhach's Blog on 03/03/2012
at 3:49 chiều
Tôi còn nhớ hồi đầu thập niên 80 cả miền Nam được đảng và nhà nước “cho đi” lên rừng và vùng sâu vùng xa để thực hiện cái gọi là “đi kinh tế mới” phục vụ cho sự nghiệp “tiến nhanh, tiến mạnh tiến lên chủ nghĩa xã hội”. Công cuộc di dân miền Nam đi kinh tế mới từ thành thị lên rừng sâu nước độc đã làm cho mọi người miền Nam trở thành “da vàng bụng ỏng, đít tóp, mắt sâu”, nhất là gia đình thân nhân của các sĩ quan, cán chính và tầng lớp tư sản miền Nam. Câu chuyện tiếu lâm theo dạng “rỉ tai” thịnh hành ở miền Nam: Đoàn xe của TBT Lê Duẩn vào thăm quê ở làng Bích La, huyện Triệu Phong đang bon nhanh trên đường quốc lộ bỗng dừng lại bởi một đàn bò qua đường bỗng dưng đứng lại. Đoàn xe cảnh vệ chạy trước dùng mọi cách đánh đuổi mà chẳng con bò nào chịu nhúc nhích. Trưởng ban cảnh vệ của chuyến đi rất bối rối trước tình huống dở khóc dở cười này. Bỗng một cân vệ thân tín của TBT đã tiến về con bò đầu đàn ghé vào tai con bò nói câu gì mà con bò này cong đuôi bỏ chạy và cả đàn bò rùng rùng chạy theo sau. Mọi người trong đoàn thán phục anh cận vệ. TBT Lê Duẩn hỏi anh cận vệ:” Cậu nói gì với con bò đầu đàn mà nó dẫn cả đàn bỏ chạy như vậy?”. Anh ta thưa:” Dạ, em chỉ nói với con bò đầu đàn là mày có biết đoàn xe chở TBT Lê Duẩn không? Nếu ngoan cố không dẫn bầy đàn tránh đường thì TBT Lê Duẩn sẽ cho chúng mày đi kinh tế mới.”
By: Nhân Quyền on 10/03/2012
at 10:40 sáng